Việc gia nhập RCEP sẽ cung cấp các mức thuế ưu đãi của Hồng Kông cho các nước thành viên; cải thiện cơ chế giải quyết các rào cản phi thuế quan, bao gồm thủ tục hải quan, kiểm dịch và tiêu chuẩn kỹ thuật; và một bộ quy tắc chung về sở hữu trí tuệ, thương mại và thương mại điện tử.
Ngay cả trước khi Hồng Kông tham gia, Viện Brookings đã ước tính rằng RCEP sẽ tạo ra lợi ích gần 300 tỷ USD vào năm 2032, khi các điều khoản bắt đầu có hiệu lực. RCEP được kỳ vọng rộng rãi sẽ tăng cường hội nhập kinh tế giữa các thành viên với các biện pháp tạo thuận lợi cho thương mại, loại bỏ thuế quan, giảm thiểu các hàng rào phi thuế quan, thúc đẩy thương mại điện tử và tăng khả năng tiếp cận thị trường, theo một báo cáo nghiên cứu của Hội đồng Phát triển thương mại Hồng Kông (HKITC) và Hiệp hội Kế toán công chứng.
Báo cáo lưu ý rằng, vào năm 2020 chỉ tính riêng tổng kim ngạch xuất nhập khẩu từ 15 thành viên RCEP đã lên tới hơn 10 nghìn tỷ USD, chiếm khoảng 70% tổng kim ngạch thương mại trong và ngoài châu Á và châu Đại Dương.
Tuy nhiên, RCEP thường bị so sánh với phạm vi bao trùm đầy tham vọng hơn của một hiệp định thương mại châu Á lớn, đa bên khác, Hiệp định Đối tác toàn diện và tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP). Trái ngược với CPTPP, phạm vi của RCEP hạn chế hơn. RCEP bao gồm các khoảng thời gian dài trước khi nhiều loại thuế quan được loại bỏ hoàn toàn, phạm vi sản phẩm được điều chỉnh hẹp hơn và các điều khoản hạn chế về tự do hóa thương mại dịch vụ.
RCEP cũng thiếu cơ chế giải quyết tranh chấp giữa nhà nước với nhà đầu tư, không giống như CPTPP. RCEP tập hợp nhiều nền kinh tế chủ chốt của châu Á trong một khuôn khổ khu vực, bao gồm toàn bộ Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) (Brunei, Campuchia, Indonesia, Lào, Malaysia, Myanmar, Philippines, Thái Lan, Việt Nam và Singapore) cũng như các đối tác thương mại lớn của ASEAN là Australia, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc và New Zealand.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hôm nay
Tổng lượt truy cập